Keep Traveling

Vô chính phủ

Tôi tưởng tượng về thời kỳ cách đây từ rất lâu, không tồn tại ngôn ngữ bằng lời nói hay ngôn ngữ viết dành cho con người. Cử chỉ bằng tay và các ngôn ngữ cơ thể khác là sự lựa chọn duy nhất dành cho Tổ tiên của chúng ta. Có lẽ dấu hiệu cho biết khi ta khát là sẽ tự véo lưỡi của mình, còn khi đói có nghĩa là nhét tay vào miệng.

Hiểu lầm tràn lan. Chất lượng truyền thông khan hiếm. Năng suất thấp. Nhưng ngay từ thuở sơ khai, nhân loại đã dần cải thiện kỹ năng giao tiếp của mình. Ngôn ngữ bằng lời nói và bằng văn bản là phương thức giúp tăng sự hiểu biết. Với sự hiểu biết tăng lên, thì năng suất cũng sẽ tăng. 



Giao thức

Khi hai hoặc nhiều cá nhân đến với nhau và cùng nói một thứ ngôn ngữ chung, có thể nói họ đang tuân theo một giao thức nhất định. Miễn là không ai trong số mọi người làm sai lệch ý nghĩa đã được xác định trước của các từ ngữ. Nếu một người khác cố tình gán nghĩa sai cho tiếng Việt, hoặc thậm chí cố tình nói tiếng nước ngoài cho một nhóm người chỉ nói duy nhất tiếng Việt, thì người đó có thể bị coi là không tuân theo giao thức. Giao thức, trong trường hợp này là ngôn ngữ tiếng Việt.



Mạng lưới

Khi nhiều cá nhân cùng tuân theo một giao thức chung trong giao tiếp, sẽ hình thành một mạng lưới. Ví du như mạng lưới những người nói tiếng Anh, tiếng Trung, tiếng Ấn hay tiếng Việt.... Các nhóm lớn hơn trong cùng khu vực địa lý nhất định thường nói chung một ngôn ngữ mạng cục bộ, ngôn ngữ địa phương. Nếu khi ngôn ngữ mẹ đẻ của một người quá nhỏ bé so với phần còn lại của Thế giới, thì cá nhân đó sẽ phải cân nhắc đến việc phát triển đa ngôn ngữ cho bản thân mình. Để tăng khả năng giao tiếp và có sự hiểu biết tối đa, cuối cùng tất cả loài người có thể sẽ phải tuân theo cùng một giao thức ngôn ngữ. 


Câu hỏi đặt ra là, ngôn ngữ nào sẽ là giao thức chung Toàn cầu, nó nên là tiếng Anh, tiếng Trung, hay tiếng Việt? Sự thật là có hai câu trả lời cho câu hỏi này. Câu trả lời đầu tiên là điều này hoàn toàn tùy ý. Không có ngôn ngữ đúng hay sai. Giả sử mọi người trên thế giới đều cùng tuân theo một giao thức, điều đó không thành vấn đề với người nói tiếng Tây Ban Nha hay tiếng Đức. Câu trả lời thứ hay là, hàng tỷ người có sở thích của họ và đang ganh đua vì sự phổ biến, nhưng chỉ có một người có khả năng đứng đầu. Ngôn ngữ nào nên giành chiến thắng trên đỉnh cảo hoàn toàn phụ thuộc vào vấn đề ưu tiên của mỗi cá nhân. 
Điều này không có nghĩa là mọi người trên hành tinh sẽ bị buộc phải ngừng nói ngôn ngữ riêng của mình. Nó chỉ có nghĩa là giao tiếp giữa mọi người khác trên hành tinh dễ dàng hơn, một giao thức sẽ phải được tuân theo. Từ chối làm như vậy có nghĩa là chấp nhận sự cô lập và bất lợi nhất định.

Pháp luật

Bây giờ hãy nói về pháp luật. Có nhiều loại luật trên thế giới. Có luật Amish, luật Sharia, luật Hoa Kỳ, luật Trung Quốc, bạn đặt tên cho nó. Luật, giống như ngôn ngữ, là một giao thức. Khi hai hoặc nhiều người tuân theo cùng một luật, có sự hài hòa giữa hai hoặc nhiều người đó. Không quan trọng người khác có thể thấy luật đó như thế nào, giống như việc nhiều người khác thích tiếng Ả Rập không quan trọng. Đối với những người tuân theo giao thức tiếng Ả Rập, có sự hài hòa.

Giao thức pháp lý cũng bao gồm vị trí địa lý. Ví dụ như chính phủ hoặc tiểu bang và họ là mạng lưới địa phương. Cũng như các ngôn ngữ, các cá nhân thực sự muốn ganh đua về tính phổ biến luật pháp của họ. Nếu luật riêng của một người quá ít được chấp nhận so với phần còn lại của thế giới, họ có thể sẽ chấp nhận luật của người khác. Theo sau đó, một loại luật sẽ có khả năng giành chiến thắng trên toàn cầu trong thời gian dài


Vô chính phủ

Vì vậy, nơi đây được xem là vô chính phủ? Người vô chính phủ cũng có giao thức riêng của họ. Trên thực tế, thậm chí còn có các giao thức khác nhau giữa những người vô chính phủ với nhau. Mỗi hương vị của vô chính phủ khác nhau cũng ganh đua cho sự phổ biến giống như các giao thức pháp lý khác. Và sự thật là không có giao thức đúng hay sai. Chỉ có sở thích. Khi hai hoặc nhiều cá nhân không thể đồng ý về giao thức, có thể là ngôn ngữ, pháp lý, văn hóa hoặc khác, điều này dẫn đến xung đột và cô lập. Đó là một thực tế không thể chối cãi của cuộc sống. Không có chỗ cho việc đạo đức hóa hay than thở gì ở đây.

Các nhà tư bản Anarcho có thể gặp khó khăn khi đọc đến đây vì họ thường rất quan tâm đến vấn đề đạo đức. Nhưng có một điều chúng ta phải học từ nền kinh tế Áo, đó là tất cả các giá trị đều mang tính chủ quan. Ngay cả cách các cá nhân coi trọng đạo đức, luật pháp và quan hệ con người là chủ quan.

Làm thế nào để các nhà tư bản anarcho vẫn coi trọng giao thức của họ mà hoàn toàn không ảnh hưởng đến việc những người khác sẽ đánh giá giao thức của họ như thế nào. Nó chỉ đơn thuần là ưu tiên. Vì vậy, nếu chúng ta theo chủ nghĩa vô chính phủ thị trường và chúng ta muốn giao thức của chúng ta trở thành giao thức win-win trên toàn cầu, chúng ta sẽ phải thực hiện các biện pháp giúp đảm bảo chiến thắng của mình trước tiên. Một vài ý tưởng nhanh chóng xuất hiện trong đầu.

Dự đoán rằng tiếng Anh cuối cùng sẽ trở thành giao thức ngôn ngữ toàn cầu, có vẻ như nó sẽ khiến các nhà vô chính phủ thị trường mô phỏng một số xu hướng của người nói tiếng Anh. Thứ nhất, vì người nói tiếng Anh hầu như là đơn ngữ và không muốn hoặc không quan tâm đến việc học ngôn ngữ thứ hai, để chia sẻ giao thức ngôn ngữ, những người khác bắt buộc phải học tiếng Anh. Thứ hai, khi nước Anh bị cô lập chiến lược trên một hòn đảo, ngôn ngữ tiếng Anh cung cấp sự bảo vệ địa lý khỏi sự leo thang giao thức ngoại ngữ. Thứ ba, như được cho là phần lớn các sáng kiến ​​và phương tiện văn hóa của thế kỷ trước đến từ các quốc gia nói tiếng Anh, những người nói tiếng Anh không phải là người bản xứ đã buộc phải học tiếng Anh để gặt hái những phần thưởng từ những tiến bộ này.



Do đó, những người thuộc thị trường vô chính phủ nên tìm cách không học hỏi, không quan tâm đến, trở nên hoàn toàn không biết gì và không tuân theo giao thức pháp lý thống kê. Hãy để phần còn lại của thế giới phù hợp với giao thức của chúng ta. Thứ hai, những người theo chủ nghĩa vô chính phủ thị trường có thể cần phải có ít nhất một khu vực địa lý rộng lớn, biệt lập, đầy đủ bởi những người theo chủ nghĩa vô chính phủ thị trường. Chắc chắn, phải có một số cách để mua một vùng đất rộng lớn trên đại dương, có thể là kích thước của đảo Hồng Kông . Chúng ta cũng đừng quên Dự án Nhà nước Tự do. Một người theo chủ nghĩa vô chính phủ thị trường không sống gần bất kỳ người theo chủ nghĩa vô chính phủ thị trường nào cũng tốt như một máy tính không được kết nối với internet. Đơn giản là không có mạng cho đến khi có hai hoặc nhiều người tuân theo cùng một giao thức. Thứ ba, những người vô chính phủ thị trường phải cung cấp hàng hóa và dịch vụ theo các điều khoản của chúng tôi. Ví dụ, khi kinh doanh từ chối chấp nhận các giao thức tài chính thống kê như chuyển khoản ngân hàng hoặc ghi chú ngân hàng trung ương, và thay vào đó, yêu cầu bitcoin. Ngoài ra, nhiều người tự nguyện là lập trình viên máy tính. Có lẽ sẽ có ích khi chỉ viết phần mềm miễn phí và nguồn mở và không phục vụ cho các hệ điều hành không có bản quyền như Windows hoặc OSX.

Tóm lại, vô chính phủ thị trường là một giao thức. Nó không đặc biệt. Nó chỉ đơn thuần là sở thích của chúng tôi. Chúng ta nên tìm cách mã hóa luật của nó để giúp người khác tuân thủ một cách dễ dàng, giống như một cuốn từ điển định nghĩa các quy tắc của ngôn ngữ. Những người theo chủ nghĩa vô chính phủ cũng có thể cần phải thực hiện một cách tiếp cận rất cứng rắn và có vẻ kiêu ngạo đối với những người không tự nguyện.


** Bài viết trên đây là một ý kiến được xuất bản vào ngày 2 tháng 7 năm 2013 và được viết bởi Seth King. Giao thức, Mạng, Luật và Anarchism, đầu tiên xuất hiện trên Daily Anarchist và được dịch lại ở đây để bảo tồn lịch sử. Makemoney.vn không chịu trách nhiệm hoặc chịu trách nhiệm về bất kỳ ý kiến, nội dung, độ chính xác hoặc chất lượng nào trong bài viết Op-ed. **

- Tùng Phạm -


Vô chính phủ Vô chính phủ Reviewed by Tùng Phạm on tháng 1 22, 2020 Rating: 5

Không có nhận xét nào:

Được tạo bởi Blogger.